Quy định pháp luật về tội phạm môi trường là chính sách hình sự của nhà nước đối với các hành vi xâm hại môi trường. Bộ Luật hình sự năm 1999 (sửa đổi) của Việt Nam đã xây dựng một chương riêng quy định các loại tội phạm về môi trường (chương XVII). Chương này gồm có 10 điều, từ điều 182 đến 191. Gần 10 năm Bộ luật đi vào cuộc sống, có rất ít các vụ vi phạm môi trường bị khởi tố và truy cứu trách nhiệm hình sự, ngoại trừ một số vụ án săn bắt, tiêu thụ động vật hoang dã nguy cấp, quý hiếm và huỷ hoại rừng. Thực tế này trái ngược hoàn toàn với tình trạng vi phạm môi trường ở Việt Nam đang có xu hướng gia tăng, diễn biến phức tạp, nguy hiểm hơn, và đã gây ra những tác động tiêu cực đến môi trường và đời sống kinh tế xã hội của nhân dân.
Vấn đề nuôi nhốt động vật hoang dã trái phép hiện vẫn chưa có lời giải thỏa đáng. Ảnh: PanNature.
Với quan điểm là loại hình tội phạm mới, Việt Nam cần phải có những đánh giá và nhận thức lại về khía cạnh pháp lý của tội phạm môi trường, về mức độ răn đe của luật pháp, về nguy cơ và viễn cảnh của môi trường trong tương lai. Những cân nhắc này, nếu được xem xét thấu đáo, sẽ giúp cải thiện các quy định pháp luật của Việt Nam về tội phạm môi trường (TPMT). Bài thảo luận chính sách này do Trung tâm Con người và Thiên nhiên thực hiện trong khuôn khổ Dự án “Nâng cao năng lực giám sát thực thi luật pháp và chính sách bảo vệ môi trường ở Việt Nam” do Quỹ Ford (Hoa Kỳ) tài trợ.
Tải toàn văn thảo luận chính sách tại đây >> (File PDF, 297 KB)